Ai trên đời chẳng uống rượu
Mà uống rượu thì phải say
Dù có ngã lăn quay
Ta phải đi cho bằng được
Dẫu nói xuôi hay nói ngược
Đã uống rượu là ta phải say
Rượu mà uống không say
Không thấy hay của rượu
Vì tình yêu tình bạn
Mời bạn cạn là trăm phần trăm
Ai trên đời chẳng uống rượu
Vì rượu từ gạo mà ra
Rượu còn quý hơn cơm
Ba lần chưng mới được một xị
Cơm làm sao mà bằng rượu
Ai làm cơm mà chẳng được
Đã uống rượu thì thôi cơm
Khi ra trường thì ta bỏ rượu
Mà thôi rượu thì phải bia
Rượu thì uống bằng chai
Bia thì chơi bằng vại
Lương kỹ sư ta bạc triệu
Thì việc chi mà sợ
Phải bỏ rượu mà tợp bia.
Bia bao giờ chẳng có bọt
Chẳng có bọt chẳng gọi là bia
Chuyện từ rất xưa kia
Bia ngon là nhờ bọt
Chẳng phải chua chẳng phải ngọt
Càng nhiều bọt càng ngon
Ai trong đời mà chẳng sợ
Chẳng sợ mẹ thì sợ cha
Chuyện từ rất xa xưa
Ma thì ai chẳng sợ
Nhưng mà ma với vợ
Thì sợ vợ hơn sợ ma.
Ai trên đời chẳng lấy vợ
Vợ là nợ là oan gia
Vợ có xấu hay đen
Ta cũng yêu cho bằng được
Vợ có ngu có dại
Thì tại ngoại mà ra
Đêm đang nằm với vợ
Chợt nhớ rượu mà bỏ đi
Vợ có nói can chi
Ta cũng đi cho bằng được
Vợ nói xuôi nói ngược
Đạp một đạp rồi ta lại đi
Vợ cầm chén ném ra
Ta cầm chai đập lại
Sau cuộc chiến điêu tàn
Vợ gục dưới chân ta